Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Nhiều quan niệm về hạnh phúc.

Hạnh phúc
Con người luôn tìm cầu hạnh phúc. Tìm cầu mang tính mong muốn và cố gắng, nhưng mong muốn có các chiều hướng khác nhau và cố gắng, nỗ lực thực hiện cho những mục tiêu khác nhau đó đem đến thành quả không giống nhau.
Hai chữ hạnh phúc hay happiness có ý nghĩa chân thiện, trong sáng nhưng thường bị người đời đồng hóa, hiểu lầm làm chúng đồng nghĩa với những chữ khác: Vui, thích, khoái cảm, khoái lạc, thỏa mãn, hài lòng, sung sướng, hào hứng, phấn khởi, đã đời, phê, v.v…toàn là những xung động của tình cảm. Là những con sóng lớn trong tâm trí. Một tâm trí không bình an.

Định nghĩa:
Thoả mãn, enjoy những gì mong muốn, trong khuôn khổ biết đủ. Còn sống, có sức khỏe, có đủ giác quan, cỏ đủ phương tiện vật chất trong hoàn cảnh mình sống, có tự do, có trí tuệ để hưởng phước lạc hạnh phúc mình đang có và biết đủ. Ví dụ: ta còn hít thở, ta hạnh phúc và hưởng thụ hít thở. Ta còn đi được ta enjoy từng bước đi của mình (già chống gậy, đi không được phải lết...)
Hạnh phúc.
Hạnh là đức hạnh, là đạo hạnh nghĩa thứ hai là thực hành, là làm…
Phúc là phước báu là thành quả có lợi lạc.
Về mặt tu tập trong luật nhân quả:
Hạnh là gieo nhân tốt.
Phúc là quả phước báu.
Nếu học theo hạnh Bồ Tát thì hãy gieo nhân tốt, và khi làm không nghĩ đến lợi lạc.

Tiếng anh  happiness.

Nguồn gốc là chữ haps.
Động từ là happen có nghĩa là xảy ra.
Affix:   ness    đôi khi có nghĩa là không có, chẳng có, vắng lặng, chẳng còn…
Đại khái là không có gì xảy ra trong tâm trí. Trí rỗng rang thanh tịnh.
Nhưng người đời thường nghĩ đến happiness là lucky, là  profit, là cái thỏa mãn nhấp nháy, chợt có chợt tan…túi tham hay hão danh không đáy…

Trước hết chúng ta đọc lại lời Phật dạy.

Bài thứ nhất hạnh phúc nhân thiên (còn trong vòng sanh tử luân hồi)

Kinh Chân Hạnh Phúc
( Maha Mangala Sutta)
Hoà Thượng Thiện Châu (dịch)
-oOo-
Như vầy tôi nghe, một thời Thế Tôn ở tại Savatthi, trong rừng Jeta, vườn Anathapindika. Có một thiên nhân, khi đêm gần tàn, với dung sắc thù thắng chiếu khắp rừng Jeta, đi đến Thế Tôn. Sau khi đến, kính lễ Thế Tôn, rồi đứng một bên, thiên nhân ấy nói lên bài kệ trước Ðức Thế Tôn như sau:
'' Chư thiên và loài người
Suy nghĩ về hạnh phúc
Ước mong được hạnh phúc
Chân hạnh phúc là gì ?

Thế Tôn đáp kệ rằng:

'' Kẻ si mê nên tránh
Bậc hiền đức phải gần
Cung kính người đáng kính
Ấy là chân hạnh phúc.

Chọn nơi lành mà ở
Ðời trước đã tạo phúc
Nay giữ lòng thẳng ngay
Ấy là chân hạnh phúc.

Hiểu rộng và khéo tay
Giữ tròn các giới luật
Nói những lời hòa ái
Ấy là chân hạnh phúc.

Cung dưỡng cha mẹ già
Yêu mến vợ /chồng và con
Không vương vấn phiền hà
Ấy là chân hạnh phúc.

Cho và sống đúng cách
Nên giúp đỡ bà con
Hành động không chê trách
Ấy là chân hạnh phúc.

Ngăn trừ điều ác xấu
Dứt bỏ thói rượu chè
Chuyên cần trong Chánh Ðạo
Ấy là chân hạnh phúc.

Kính nhường và khiêm tốn
Biết đủ và nhớ ơn
Tuỳ thời học đạo lý
Ấy là chân hạnh phúc.

Nhẫn nhục vâng ý lành
Viếng thăm bậc tu hành
Tuỳ thời bàn luận đạo
Ấy là chân hạnh phúc.

Trong sạch và siêng năng
Suốt thông các chân lý
Thực hiện vui Niết Bàn
Ấy là chân hạnh phúc.

Tiếp xúc với thế gian
Giữ lòng không sa ngã
Không sầu nhiểm bình an
Ấy là chân hạnh phúc.


Như thế mà tu hành
Việc gì cũng thành tựu
Ở đâu cũng an lành
Ấy là chân hạnh phúc''.


Tăng Chi Bộ Kinh 4, Chương Tám Pháp, Phẩm Gotamī, Kinh Dīghajānu – Người Koliya. (A.IV.281)
Ai muốn tìm hiểu chi tiết Phật dạy các Tăng sĩ làm thế nào chuyển hóa khổ đau, đạt hạnh phúc chân thật để thành tựu bậc Thánh nên đọc kỹ.

Hai chữ hạnh phúc đã tốn không biết bao nhiêu giấy mực. Chỉ kể đến những bài viết, những quyển sách đã xuất bản cũng nhiều vô cùng. Ít có ai chịu khó đọc và đó là lý do có bài tóm tắt này. Bài viết này nặng mùi ý kiến cá nhân. Tôi sẽ viết rất gọn  như một dàn bài tổng quát vì hạnh phúc là chuyện mà ai cũng có thể nói cả ngày không ngớt miệng.

1)                            Muốn là người tốt, là thiên nhân thì nên làm tròn nhiệm vụ, bổn phận của mình trong khuôn khổ đạo đức, luân lý và tận hưởng điều mong cầu được thỏa mãn trong trí tuệ biết đủ, để có hạnh phúc tạm bợ, ngắn hạn.
2)                            Muốn giải thoát, phải thực hành, rèn luyện, tu và tập như những lời Phật dạy trong Tăng Chi Bộ Kinh. Không nên bàn luận phù phiếm; có nghĩa là nên chấm dứt bài viết ở đây.


Chuyện ngoài lề, dong dài:

Những vui sướng, thỏa mãn,v.v… như sau không phải là hạnh phúc:
1)    Mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý tiếp xúc với sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp có tâm ý ưa thích…Đó là lẽ thường tình, không sao… NHƯNG DÍNH MẮC, đắm say… thì đau khổ sẽ liền kề…Vì nồng độ thỏa mãn dục vọng này càng ngày càng tăng do vì đòi hỏi kích thích thần kinh. Ví dụ: người nghiện rượu, càng ngày càng phải uống nhiều hơn, người nghiện ma túy thì từ dùng thử cho biết mà liều lượng cứ tăng dần, người thoa phấn son thì càng ngày càng phải thoa dày hơn vì vết nhăn càng sâu, da mặt càng xám xịt; người nghiện hát hò thì cứ nhảy lên khán đài giựt micro từ tay người khác, hoặc cố tình xin trình diễn những chỗ không thích hợp, cần trang nghiêm...
2)    Niềm vui vì thỏa mãn lòng muốn trả thù, lòng oán giận, v.v…Ví dụ: A ghét B. Bây giờ thấy C nói xấu B, A sẽ thấy khoái và kết bạn với C; dẫu biết rằng B làm đúng chánh pháp cũng cứ liều lĩnh chống lại nhân quả. Phe đảng, bè lũ...thường tụ tập với lý do xấu ác nhiều hơn thiện lương. Những người tự cao sống thỏa mãn với biên kiến, tà kiến, giới cấm thủ hay bị rơi vào loại này. Nếu thấy bạn mình hay người thân của mình say sưa trong tà kiến, biên kiến, giới cấm thủ ta nên dè đặt dùng lời ái ngữ khuyên lơn. Chỉ nhắc nhở khuyên nhau ba lần, nếu họ cố chấp là do nghiệp của họ quá sâu nặng; luôn nhớ rằng không ai có thể làm thay đổi nghiệp báo và nhân quả. Phải dùng hai loại quán tha thứ và từ bi mà xét soi cho rõ ràng. Thận trọng. Thận trọng.
3)    Lấy đau khổ của chúng sanh khác làm niềm vui. Ví dụ: câu cá thể thao (câu lên, thả xuống), tổ chức, reo hò những cuộc đấu võ, đá gà, đua ngựa, v.v…
4)    Dùng từ ngữ thêm mắm thêm muối (ỷ ngữ), cho tình tiết thêm cường độ_ lâm ly, bi đát_ thổi phồng, v.v…Tất cả các thứ này xuất phát từ lòng háo danh mà nghiễn ra. Nguy hại vô cùng cho người sáng tác lẫn hàng triệu người đọc, người nghe…Thú thương đau càng ngày càng đậm đặc thì mới đã, bằng không thì: “Ồ ba thứ này nhàm quá rồi!”. Tát tai một người thì người ấy đau trong chốc lát, nhưng lời nói thâm độc khiến người đau suốt đời; thù hận. oan gia hoặc là giết người không gươm đao. Hoặc giả tâng bốc nhau vì theo nguyên tắc giao tế nhân sự cũng là một tai họa ngấm ngầm nhè nhẹ vuốt ve lòng khoan khoái của người được khen mà họ tiếp tục hưởng lạc thú không lành mạnh lắm khiến họ mê mệt trong những việc chống lại lẽ thật thiên nhiên. Rất nhiều người khoái cảm với thú thương đau. Họ thường ôm ấp thú thương đau làm hạnh phúc.

5)    Nhiều, nhiều lắm…Thậm chí cố gắng tạo những tổ chức trá hình mượn danh thiện đức mà dung túng tâm mê tín, tâm si mê nhân quả...Vì con người khoái làm những chuyện đau thương mới đủ khả năng làm "phê" tâm hồn chai đá, chán chường của mình...Viết nhiều về những chuyện này chỉ huấn luyện tâm mình chê người khen mình...Nam Mô A Di Đà Phật... Chấm dứt ngang xương nghe.


Quyết tâm giải trừ, buông bỏ để thoát khỏi vòng sanh tử luân hồi thì: QUÁN TỰ TẠI. Kinh nào cũng có vài thánh nhân tên là Quán Tự Tại. An vui ngay bây giờ, quá khứ đã thế, tương lai cũng vậy; chẳng có gì làm lay chuyển tâm tự tại, an vui, tịch tĩnh, trong sáng…bát phong không lay chuyển… chỉ là gió mát… (Khen, chê, lợi, suy, vui, khổ, vinh, nhục). Bố thí Ba La Mật…
Muốn thì tu tập như Phật dạy trong Tăng Chi Bộ Kinh.



Chấm dứt bằng bài sau:

Đức Tin Trong Đạo Phật

TS. Nhất Hạnh 
Nguồn năng lượng thứ nhất là đức tin (tín). Có đức tin chúng ta sẽ có sức mạnh. Trong Thánh kinh, Chúa Jesus nói rằng người có đức tin có thể di chuyển cả trái núi. Tuy nhiên, chữ tín ở đây nên dịch là “tự tin”, “tin cậy” thì hay hơn, bởi vì đó là một nguồn năng lượng ở trong ta chứ không phải hướng ra bên ngoài. Tổ Lâm Tế từng nói: “Quý vị thiếu tự tin, cho nên cứ mãi rong ruổi hướng ngoại tìm cầu. Quý vị phải tin rằng quý vị có khả năng thành Bụt, có khả năng giác ngộ, thoát ly phiền não”.
Tín là tin rằng có một con đường đưa ta tới tự do, giải thoát và chuyển hóa phiền não. Nếu thấy được con đường và đi theo, thì sẽ có quyền lực. Những người không có đường đi thì cứ luẩn quẩn loanh quanh mãi. Họ đau khổ, họ không biết phải đi về đâu. Bạn cũng từng tìm kiếm một con đường, và bây giờ bạn tìm ra con đường ấy, vậy là bạn đã thấy được đạo rồi.
Nếu chứng nghiệm ít nhiều rằng con đường ấy dẫn tới một cuộc sống tốt lành thì bạn sẽ khởi lòng tin. Bạn sẽ rất sung sướng thấy là mình đã có một con đường, khi ấy bạn bắt đầu có quyền lực. Quyền lực này sẽ không gây tác hại cho bạn hay những người xung quanh, trái lại đem tới cho bạn sức mạnh và năng lượng mà ai cũng có thể cảm nhận. Khi có lòng tin thì mắt bạn sáng ngời và bước chân bạn đầy tự tin. Đó chính là quyền lực. Bạn có thể phát huy quyền lực ấy từng giây phút mỗi ngày. Nó sẽ đem lại cho bạn rất nhiều hạnh phúc.
Nếu một pháp môn thực tập đem lại kết quả, nếu pháp môn ấy giúp ta thêm chánh niệm, định lực và niềm vui thì niềm tin của ta sẽ bắt nguồn từ đó chứ không phải do một người khác mách bảo. Đức tin và lòng tín nhiệm này không phải là tin vào lời nói suông mà là tin vào kết quả cụ thể của sự thực tập. Khi bạn thực tập hơi thở chánh niệm thành công bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, vững chãi và thảnh thơi và lòng tin sẽ phát sinh từ kinh nghiệm đó. Đây không phải là mê tín, cũng không phải là nhờ cậy vào một ai khác. Năng lượng của niềm tin đem lại cho bạn rất nhiều hạnh phúc. Nếu không có niềm tin, không có năng lượng của sự tự tin thì bạn sẽ đau khổ.

Nhìn kỹ ta sẽ thấy rằng năng lượng của sự tỉnh thức, từ bi và trí tuệ đã có sẵn trong ta. Thấy được năng lượng ấy đang tiềm tàng và là một phần của con người ta, thì ta sẽ tin tưởng vào nguồn năng lượng này. Nếu biết cách thực tập ta sẽ chế tác được năng lượng của tỉnh thức, từ bi và trí tuệ để tự bảo vệ và giúp thành công trong mọi công việc.

Nhiều bài hay lắm.


I hope that the following five pieces of Buddhist wisdom will find you well . . .
1. Meditation
Meditation is not easy, and if it was, it would not be able to deliver to you the peace and well-being that it does once you get the hang of it. Like all worthy endeavors, it takes practice, patience and even some had work in order to benefit from its invaluable gifts.
One of the oldest practices in history, meditation has been used for centuries to heal the human spirit, calm the mind and even cure and aid severe physical pain and emotional suffering.
In our fast-paced and violent-charged world wherein every segment of our population seems to be stressed out, learning how to meditate is one way that can help us heal and more importantly thrive and learn to be peaceful, even in the eye of a life’s biggest storms.
Part of the process begins with simply learning how to be still, quiet and truly relax. This can help anyone, whethersuffering from depression, or longing for a more meaningful and well-intentioned life. The purposeful act or rathernon-act of meditating is also a proven and highly effective way of helping people to manage severe emotional and even physical pain. This includes those who suffer from post-traumatic stress disorder from the effects of war and emotional turmoil which can include mental illness and clinical depression (see link at bottom).
There are countless ways to meditate, and no method is the only correct method for everyone. Many people fear meditation as they already make up their minds that they will not be good at it. That’s the whole point of meditation—to relax within yourself and put all negativity aside. The important thing to remember is to simply begin, and to try different techniques until you find the one that works for you.
How to Start
Read a few books, talk to people who meditate, find a class and learn about it.
Begin my practicing the simple act of sitting still for a few minutes a day and closing your eyes. Turn off all phones, your television, computer and even music so that you can feel and even hear your own breath. Do not give up if you feel nervous or anxious to begin with, there is no right way or wrong way to meditate, it is not a race or a contest. If you can only sit still for five minutes to begin with, at least you know you are on your way to a more authentic self, and hopefully a healthier you.
Above all, keep practicing. The changes you will see in your life will be mind-altering and will alter your life.
2. Begin Each day with a Positive Motivation
Rather than just hoping that you will have a peaceful day and have positive experiences, make it happen.
In other words, before stepping out from a deep slumber and going through the auto-pilot mechanics of your hectic life, take five to 10 minutes to think about some positive feelings and outlooks to set in motion. This will make it more likely that you will be able to experience peace for the coming day ahead, whatever the day might bring.
My own motivations and affirmations include:
I will attempt to be peaceful in all of my interactions with others.
I will be a conduit of calm, serenity and happiness in all things that I do.
I will attempt to gain positive enlightenment from my day and learn from others.
I will accept people as loving, peaceful and accepting as I am and will not judge.
The aim is to be the maker and creator of your first feelings of the day, which will undoubtedly effect the remainder of your day. The first feelings of the day are the most influential as to how the rest of your day will be. If you make an effort to make these thoughts a part of your conscious and subconscious awareness, you will not only have a more peaceful day, but effect others in the same manners as well.
3. Practice Mindfulness
The mind, the brain and our thoughts can be wonderful and glorious gifts we can give ourselves, if we use them right. But as we all know, our minds often lead us into destructive patterns of thought, extreme negative inner self-talk and self deprecation that can lead us into feeling pretty awful, if not downright isolated and depressed.
Many depressed people claim to feel tired all of the time, even those who have a relaxed schedule, as negative emotions are truly toxic and exhausting to the spirit, mind and the body.
Being mindful means that rather than simply going through the motions and reliving pain, you will become more aware of your feelings and thoughts, and therefore improve them. By becoming more aware of your feelings, you are more likely to think of actions and solutions as they relate to negative and toxic thoughts.
How to practice Mindfulness
Begin by becoming more aware of your feelings when you feel them, whether they are joy, pain, elation, ambivalence, fear or anger. Allowing yourself to feel your raw feelings when you feel them is truly the first start in being able to manage your emotions and find your way to peace.
Some of my spiritual epiphanies through mindfulness include:
My past suffering does not have to hurt me any longer.
I feel the joys in my life much more strongly than any pain.
I only have today and I can make it anything and any way that I want it to be.
I truly love my children, and when they experience pain or joy, I feel it too.
The pain I feel from childhood has made me the empathetic person I am today.
The goal is to cultivate positive energy toward the good feelings that we have as well as the bad. But we can only discover what those are if we are mindful.
Begin . . . just begin.

4. Before you Eat, Offer your Food to Buddha
There is perhaps no other more automatic and mindless action that humans have than the act of eating, and yet, it is truly an act that can bring peace and serenity, while also making us more physically healthy.
Of course you might ask yourself, “How do I offer food to Buddha? What does that even mean?”
Start by imagining that all good food is made of a blissful nectar that increases all of your wisdom. Next, imagine that Buddha is lightness in your heart and that when you eat, you offer the blissful nectar to Buddha, as you are nourishing and filling up your own heart and soul. Visualize this thought and eat mindfully, feeling grateful for the act of eating and for the gift that it is giving us. This will also ensure that you will eat slower and help you to reflect about where your food came from, how it came to your table, to your mouth, and to your well being.
How I Offer my Food to Buddha
As I imagine Buddha within my body, I think of him or her as a kind and gentle child that I only want to nourish and keep happy.
When I prepare my food, I do it slowly, carefully and with mindfulness, cutting fresh foods beautifully and precisely and stirring cooked foods gently and patiently. Whether it be a salad, fish or just a piece of fruit, I imagine how much the Buddha within me will enjoy it much more if I take my time to eat it and enjoy it.
This careful act of eating has not only made the ritual of eating a positive one each every time, but it has also inspired me to eat healthier food and therefore, become a healthier being, inside and out.
5. Looking Back on Our Day
This is similar to beginning the day with a positive purpose and spirit of intent. When put into motion, it will create a more peaceful and fulfilled day, all around. But just as important as it is to have a positive start to your day, it is of equal importance to end the day with the same degree of mindfulness and reflection.
Rather than having thoughts ruminating in your head such as: “I am so exhausted and just glad the day is over,” or “Just another typical hard or boring day,” why not instead look back on your day with some gentle reflections?
One reason why many people are not happy or fulfilled in their lives is that they are either too hard on themselves or not conscious and aware of their own thoughts or actions. By being reflective about your day, you can give yourself the gift of not repeating the same mistakes or missteps, and by thinking carefully about how your day went and how you want it to be different, you can learn the art of getting to know your own mind and how you act and react in different circumstances.
You will also have more reflective, interesting and revealing dreams if your last thoughts before drifting off were thoughtful, rather than random and purposeless.
While knowledge isn’t always power, it can lead you to a more spiritual path that can make you happier, if you learn how to reflect upon your thoughts and actions.
How to Look Back on your Day
Sit down in a quiet spot, on your bed, a chair or anywhere you can be alone for at least 15 minutes.
Close your eyes and think about your day as if it were a movie or a book; notice the different scenes that you were a part of, the people you interacted with and the feelings that you felt. And now, just sit with those feelings and think about how you might wish to act differently and feel differently if you were faced with the same circumstances.
Questions to ask yourself:
Could you have been more patient, loving and kind in your interactions with others?
Were you authentic and truthful to yourself in all of your actions?
How might you be a more understanding and empathetic person to both yourself and others tomorrow?
What was wonderful and joyous about your day?
What are you grateful about?
And once again, the most important thing is to be loving and forgiving to yourself for your transgressions. Only when you are willing to forgive yourself first, can you forgive others.
The act of looking back upon your day will not only help you learn about yourself and hopefully help you to be a better person, a spiritual person, and a loving person to yourself and others, but be a happier person as well.
~
Note about author:
About me, I grew up with a Japanese Buddhist mother and a Russian-English Jewish father and I have explored many religions, customs and cultures throughout my life as both an individual person, mother, writer and truth seeker. I am now truly a happier person today as I come to 

Francesca Biller

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét