Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

Thân bệnh, tâm bệnh

Người đời thường tìm mọi thứ thuốc, mọi cách thức để chữa thân bệnh, nhưng chẳng mấy ai tìm cách chữa tâm bệnh của mình.
Phiền não, vọng niệm luân hồi trong óc, trong tâm trí liên miên thiêu đốt nhiều năng lượng hơn, sinh ra tâm bệnh.
Một người có thể tuyên bố thân thể tôi mạnh khoẻ, thỉnh thoảng mới bị bịnh; nhưng không một ai có thể khẳng định mình không bị tâm bệnh liên miên. Địa ngục vô gián hiện đang trong tâm trí mỗi người; chẳng ở đâu xa.
Tâm bịnh từ đâu mà có? Tham, sân, si, mạn, nghi, ác kiến...tất cả những pháp bất thiện,...sinh ra tâm bịnh.
                     Phiền não là: tham, sân, si, mạn, nghi, ác kiến. Tùy phiền não là: phẫn, hận, phú, não, tật, san.                        cuống, xiểm và hại, kiêu, vô tàm và vô quý, trạo cử, hôn trầm, bất tín và giải đãi. Phóng dật và thất niệm, tán loạn, bất chánh tri. Bất định là: hối, miên, tầm, từ, mỗi thứ hai loại.
Hãy kiểm điểm...chớ có "khổ thời thấy khổ; mê thời cứ mê"... không chịu buông bỏ mà đắm nhiễm những thú vui dục lạc chớp nhoáng. Nghe giảng ngày : 12/18/14

Hôm nay nghe thầy Pháp Chánh giảng về Bồ Tát Tại Gia...Thầy nói cái đầu tuy nhỏ nhưng chứa nhiều tế bào hơn cái thân to lớn. Phiền não, vong niệm thiêu đốt nhiều năng lương hơn. 12/19/14

Sáng nay nghe lại bài giảng của thầy Thích Trung Đạo. Thầy thường nhắc nhở luật nhân quả và sức phản hồi của sự gieo nhân. Thầy cũng nhắc tư tưởng tạo ra tất cả; không khác gì câu: "ý làm chủ, ý tạo..." Thầy khuyên nên sống với tâm ý như tâm ý chư Phật...mình an vui...khiến muôn loài xung quanh an vui...luôn sống với tâm ý thanh tịnh, hiền thiện...Quan trọng nhất là hãy tha thứ, không làm bận tâm, nhắc nhở lỗi lầm của người đang sám hối tu hành. 12/20/14

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

Luật nhân quả-Sức phản hồi.

Liên tiếp mấy ngày nay, nghe thuyết pháp nhiều thầy khác nhau, nhiều đề tài khác nhau, nhưng thật ngộ nghĩnh là có một điều được lặp lại.

Không nên nói xấu người khác.
Không nên chê trách.
Không nên mở miệng nói lời ác, điều xấu...

Quăng trái banh xuống, banh dội ngược lên.
Quăng banh vào tường banh dội ra.

Quả báo luôn luôn ngược chiều với nhân tạo tác.

Chê người dại thì mình là người dại. Chỉ có người dại mới thốt lời này.
Chê người ngu thì mình là người ngu. Chỉ có người ngu mới không thấy, không học được cái khôn của người.
Ghét người thì mình bị ghét bỏ.
Hận người thì mình ôm mối hận đến vỡ ngực.
Tâm ý muốn làm thầy người, muốn làm cố vấn cho người, thường phát ngôn những lời ngây thơ, ấu trĩ.
....vân vân....

Tất cả mọi gieo nhân đều có hậu quả hiển bày theo ngay sau đó. Người càng tự cao tự đại càng bị mờ mắt không thấy hậu quả sớm để sám hối.