Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

tám hoàng tử trong kinh Pháp hoa.

Vua cha là Nhật Nguyệt Đăng Minh là Phật tánh sáng suốt, đi tu; tám hoàng tử cũng đi tu.

Hữu Ý là Alaya thức thành bạch tịnh thức, đại viên cảnh trí.
Thiện Ý là Matna thức thành bình đẳng tánh trí.
Vô lượng Ý là ý thức (năng duyên) thành diệu quan sát trí
Bửu Ý là thân thức
Tăng Ý là thiệt thức
Trừ nghi Ý la tị thức
Hưởng Ý là nhĩ thức (hưởng là tiếng vang)
Pháp Ý là nhãn thức.

Đại khái là vậy. Hôm nay nghe bài giảng một lần nữa; vội ghi lại.


Nghe Pháp ngày 7 tháng 9 năm 2014
Xưa kia ở Ấn độ nhiều người tu hành trong những hoàn cảnh độc hại, ô nhiễm (như ngồi thiền ở thi lâm) nhưng họ không ốm đau vì tâm an lạc v.v...ta thấy ra tâm an lạc không những không bị ô nhiễm về tâm linh mà ngay cả hoàn cảnh vật chất cũng không thể ảnh hưởng...tuy họ không được giải thoát...

Cứ làm đi làm lại một điều gì sẽ tạo nên một ấn tượng sâu đậm trong tâm ta. Nhưng sự lặp lại này phải được thực hiện một cách toàn tâm toàn ý.


Tuy nhiên, khi hành trì Phật pháp, chúng ta chớ lẩn tránh sự lặp lại mọi điều một cách chính xác.

Nói về từ bi ...từ bi của chúng sanh khác với từ bi của bồ tát. Bồ tát luôn thấy nỗi khổ của chúng sanh có dính mắc với vọng tâm của chúng sanh...

Học thuyết này gồm mười từ mở đầu bằng “như thị”: “như thị tướng”, “như thị tính”, “như thị thể”, “như thị lực”, “như thị tác”, “như thị nhân”, “như thị duyên”, “như thị quả”, “như thị báo”, và “như thị bổn mạt cứu cánh đẳng”. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét